Theo phе́p xᾶ giao, trước khi đến thᾰm một gia đὶnh cần tὶm hiểu tên Huу́ cὐa ông bà cha mẹ và bἀn thân tên người mὶnh định đến thᾰm, để trάnh trong khi nόi chuyện hoặc xướng hoᾳ thσ từ động đến tên huу́ gia tiên người ta “Huу́” đồng nghῖa với “kỵ” (tức là kiêng kỵ). Ngày giỗ tức là huу́ nhật hay kỵ nhật. Tên huу́ là tên chίnh nhưng lᾳi là tên kiêng nόi đến, khi giận nhau người ta đѐ tên huу́ ra mà chửi. Ông bà, cha mẹ, chύ bάc cό thể gọi con chάu bằng thằng nọ con kia theo tên huу́, kể cἀ những người cao tuổi trong làng xόm. Trong ngôn ngữ thông thường cό trὺng âm cῦng phἀi nόi trάnh đi, nếu không sẽ bị coi là hỗn.
Thời nay, giao thiệp rộng rᾶi, trong quan hệ bᾳn bề đồng chί gọi tên nhau là chuyện bὶnh thường. Song về cάc vὺng nông thôn phἀi tuỳ theo phong tục từng vὺng mà xưng hô, nếu cứ theo họ tên ghi trong địa chỉ thư tίn và giấy tờ hành chίnh mà gọi thὶ chưa chắc hẳn cάc vị cao tuổi đᾶ vui lὸng. Trừ những người đᾶ thoάt ly, công tάc, cὸn thông thường người ta vẫn hay gọi nhau bằng tên con trưởng hoặc tên chάu đίch tôn.
ở miền nam nước ta hay gọi tên theo thứ tự sinh ra trong gia đὶnh, nếu đᾶ ra ngoài xᾶ hội thὶ thường gắn tên huу́. Vί dị : Ông Bἀy Lửa, chị Ba Tịch …
Việt Nam Phong Tục